Vợ chồng bạn có thể dễ dàng tìm hiểu, nắm bắt được thị trường chung, khoanh vùng khu vực bạn muốn mua…. Vợ chồng bạn cũng nên tham khảo ý kiến của bạn bè, vào các khu dân cư để trực tiếp hỏi tìm những người đang thực sự muốn bán nhà
2 vợ chồng nên có sự thỏa thuận hợp lí cho việc chi tiêu tùy thuộc vào khả năng và tình hình hiện tại. Cần có sự thóng nhất và tôn trọng lẫn nhau để tránh xảy ra những tranh cãi không đáng có. Plan Happy.
Dưới đây là những câu nói tối kỵ có thể ảnh hưởng hạnh phúc gia đình mà các ông chồng không nên nói với vợ. 1. Em đâu có già đến mức đó! Phụ nữ có thể rất nhạy cảm với vấn đề tuổi tác và lão hóa. Bạn không cần khiến họ thêm bất an, tự ti bằng việc
5 thời điểm vợ chồng không nên quan hệ. Sao chép liên kết. Sau các cuộc nhậu "tới bến" là thời điểm "cậu nhỏ" thường trở nên yếu đuối, việc quan hệ dễ khiến quý ông gặp các bệnh lý tim mạch, tăng huyết áp, gây xuất tinh sớm, rối loạn cương dương, ảnh hưởng đến chất lượng tinh binh. Khi căng thẳng, mệt mỏ i.
Chứ việc họ có bồ, xét cho cùng chẳng có một lý do nào hết liên quan đến vợ họ. Nếu có, đó chỉ là bởi vợ họ đã chăm lo cho họ quá chu toàn, không có họ thì các con vẫn ngoan, vẫn học giỏi, vẫn ăn uống đầy đủ, mọi công việc trong nhà vẫn tốt nên họ có nhiều thời gian để tìm niềm vui bên người mới và đổ lỗi hoàn toàn cho vợ.
G1lTe. Văn mẫu lớp 10Ngữ văn lớp 10 Phân tích đoạn Dù em nên vợ nên chồng đến hết Trao duyênVnDoc xin giới thiệu tới bạn đọc tài liệu Phân tích đoạn Dù em nên vợ nên chồng đến hết Trao duyên, với nội dung được cập nhật chi tiết và ngắn gọn sẽ giúp các bạn học sinh học tập hiệu quả hơn môn Ngữ văn. Mời thầy cô cùng các bạn học sinh tham tốt Ngữ văn 10 Phân tích đoạn Dù em nên vợ nên chồng đến hết Trao duyênKiều nói với em bằng tiếng nói khác. Ngôn ngữ của nàng lúc này không còn cái mạch lạc, khúc chiết của lí trí nữa mà thuần là của tình cảm và có cả ảo giác. Càng nói, Kiều càng xót xa cho duyên phận bất hanh của mình. Nàng thấy rõ là mình mệnh bạc, tình mình mất đi và tất cả đã thành quá em nên vợ nên chồngXót người mệnh bạc, ắt lòng chẳng quên!Mất người còn chút của tin,Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày sau dù có bao giờ,Đốt lò hương ấy, so tơ phím ra ngọn cỏ lá cây,Thấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thề,Nát thân bồ liễu, đền nghì trúc đài cách mặt khuất lời,Rưới xin giọt nước cho người thác động đến tương lai chắc chắn là mù mịt, Kiều không còn giữ được sự yên lòng trong phút giây trước đó. Như người lội nước hụt chân rớt xuống vực sâu. Kiều chới với không biết bám víu vào đâu. Nàng tưởng tượng đến lúc Thúy Vân và Kim Trọng nên vợ nên chồng, còn mình chỉ là một mảnh hồn oan vật vờ theo ngọn gió hiu hiu trên ngọn cỏ lá cây, nhưng vẫn còn vướng chặt với tình riêng, vấn vương với tiếng tơ trên phím đàn và mảnh hương nguyền ngày xưa và vẫn còn mang nặng lời thề, lời nguyền nát thân bồ liễu để đền nghì trúc mai cho người. Nghĩ đến đây, Thúy Kiều tha thiết dặn em hãy rưới xin giọt nước cho người thác cả những điều ấy có mâu thuẫn với nhau không?Trên kia, Thúy Kiều đã chẳng nói là nếu được Thúy Vân giúp cho thì dù thịt nát xương mòn, nàng vẫn ngậm cười chín suối là gì? Nghĩa là trả được món nợ tình, nàng sẽ hết giày vò vì đã lo cho người yêu chu tất. Thế mà chì sau giây lát tưởng tượng, nàng đã trở lại với nỗi xót xa, tuyệt vọng còn nặng nề hơn trước. Chút yên lòng đã bay đâu là có mâu thuẫn nhưng không phải trước sau hoàn toàn chỉ có một vấn đề. Trước, nàng đau khổ vì người. Nay, lo cho người đã xong, nàng mới nghĩ đến mình và thấy mình mệnh bạc, thấy mình sẽ mất tất cả. Nàng chới với trước tương lai mù mịt, oan nghiệt. Nàng không còn ở trạng thái tỉnh táo bình thường mà như nửa mê nửa tình, nửa phần là người sống, nửa phần đã là hồn ma. Tuy vẫn đối thoại với Vân nhưng lời Kiều đã phảng phất giống như lời nói từ cõi bên kia vọng đã trao duyên cho Thúy Vân, tức là đã quyết định dứt tình với Kim Trọng, Kiều thấy hạnh phúc của mình đến đây là chấm dứt nên lời lẽ của nàng chuyển hẳn sang giọng thương thân. Nghĩ đến tương lai, Kiều tưởng tượng ra cái chết và cảnh oan hồn mình sẽ tìm về theo ngọn gió. Giọng thơ cũng bất chợt thay đổi. Hình ảnh, âm điệu chập chờn, hư ảo, thời điểm không xác định mai sau, bao giờ, không khí linh thiêng đốt lò hương, so tơ phím hình ảnh phất phơ, ma mị ngọn cỏ lá cây - hiu hiu gió... tất cả đều nói lên rằng Kiều đang sống trong tâm trạng khổ đau và càng khổ đau gấp đến tương lai thê thảm, Kiều đau đớn tột cùng. Nàng quên hết xung quanh, chỉ còn nức nở khóc cho mình, khóc cho mối tình đầu đẹp đẽ là thế mà sao ngắn ngủiBây giờ trâm gãy, gương tan,Kể làm sao xiết muôn vàn ái ân!Đó là tiếng khóc thương cho số phận bất hạnh, là tiếng kêu đứt ruột cho mối tình đầu dang dở của Thúy chỗ nói với em, Kiều chuyển sang nói với mình, nói với người yêu, từ giọng đau đớn chuyển thành tiếng khóc than. Điều ấy thể hiện sự chuyển biến của tâm trạng Thúy Kiều mà nỗi đau cứ tăng lên mãi, đau đớn cho phận bạc như vôi, càng đau đớn do phận bạc nên buộc phải phụ tình người yêuTrăm nghìn gửi lạy tình quân,Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi!Phận sao phận bạc như vôi!Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ đà nửa tình nửa mê, đang nói chuyện với Vân, Kiều bỗng nói với mình, nói với Kim Trọng trong tâm tưởng về sự dở dang duyên phận. Đúng là cảnh trâm gãy bình tan, ta duyên ngắn ngủi. Đúng là phận bạc như vôi và nàng đành phải chấp nhận cảnh nước chảy hoa trôi lỡ làng mà trái tim như tan ra từng mảnh. Nàng đành chịu tội với chàng Kim, và gửi vọng theo chàng muôn nghìn cái lạy. Đau đớn, xót xa đến mức Kiều phải thốt lênÔi Kim lang! Hỡi Kim lang!Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!Tiếng nấc nghẹn ngào ấy khẳng định một lần nữa mặc cảm có tội của Kiều Nghĩa là nàng phủ nhận tất cả những gì đã nói với Vân, những gì đã lo cho chàng Kim, phủ nhận nỗi yên tâm của mình trong khoảng khắc trên kia. Nghĩa là nàng tuy có đau thêm cho mình nhưng vẫn cứ một mực đau cho người, vì người. Nỗi đau khống giảm mà tăng lên gấp bội. Nàng gọi tên chàng Kim như trong cơn mê sảng. Nỗi dau đã lên đến tột đỉnh, quá sức chịu đựng của thể xácCạn lời hồn ngất máu sayMột hơi lặng ngắt, đôi tay giá thơ trên miêu tả một cơn khủng hoảng, một trận sóng gió tơi bời trong lòng người con gái tội nghiệp Thúy Kiều. Nàng đau khổ, quằn quại đâu phải vì bản thần mình? Tất cả trái tim yêu thương nàng dành cho người yêu. Tấm lòng vị tha ấy cao đẹp biết chừng nào! Thương người yêu đằm thắm sâu xa, mong muốn cho người yêu được hạnh phúc, còn mình thì chấp nhận thiệt thòi, cam chịu hi sinh, tấm lòng ấy đă gây xúc động thật sự trong lòng người đọc. Đó cũng là nét sáng ngời trong phẩm giá của Thúy Kiều, khiến cho hình tượng khả ái của nàng sống mãi với thời đây đã giới thiệu tới bạn đọc tài liệu Phân tích đoạn Dù em nên vợ nên chồng đến hết Trao duyên. Để có kết quả cao hơn trong học tập, VnDoc xin giới thiệu tới các bạn học sinh tài liệu Ngữ văn lớp 10, Học tốt Ngữ Văn lớp 10,Thi thpt Quốc gia môn Toán, Thi thpt Quốc gia môn Văn, Thi thpt Quốc gia môn Lịch sử mà VnDoc tổng hợp và đăng tải.
Kiều nói với em bằng tiếng nói khác. Ngôn ngữ của nàng lúc này không còn cái mạch lạc, khúc chiết của lí trí nữa mà thuần là của tình cảm và có cả ảo giác. Càng nói, Kiều càng xót xa cho duyên phận bất hanh của mình. Nàng thấy rõ là mình mệnh bạc, tình mình mất đi và tất cả đã thành quá khứ. Dù em nên vợ nên chồng Xót người mệnh bạc, ắt lòng chẳng quên! Mất người còn chút của tin, Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa. Mai sau dù có bao giờ, Đốt lò hương ấy, so tơ phím này. Trông ra ngọn cỏ lá cây, Thấy hiu hiu gió thì hay chị về Hồn còn mang nặng lời thề, Nát thân bồ liễu, đền nghì trúc mai. Dạ đài cách mặt khuất lời, Rưới xin giọt nước cho người thác oan. Đã động đến tương lai chắc chắn là mù mịt, Kiều không còn giữ được sự yên lòng trong phút giây trước đó. Như người lội nước hụt chân rớt xuống vực sâu. Kiều chới với không biết bám víu vào đâu. Nàng tưởng tượng đến lúc Thúy Vân và Kim Trọng nên vợ nên chồng, còn mình chỉ là một mảnh hồn oan vật vờ theo ngọn gió hiu hiu trên ngọn cỏ lá cây, nhưng vẫn còn vướng chặt với tình riêng, vấn vương với tiếng tơ trên phím đàn và mảnh hương nguyền ngày xưa và vẫn còn mang nặng lời thề, lời nguyền nát thân bồ liễu để đền nghì trúc mai cho người. Nghĩ đến đây, Thúy Kiều tha thiết dặn em hãy rưới xin giọt nước cho người thác oan. Tất cả những điều ấy có mâu thuẫn với nhau không? Trên kia, Thúy Kiều đã chẳng nói là nếu được Thúy Vân giúp cho thì dù thịt nát xương mòn, nàng vẫn ngậm cười chín suối là gì? Nghĩa là trả được món nợ tình, nàng sẽ hết giày vò vì đã lo cho người yêu chu tất. Thế mà chì sau giây lát tưởng tượng, nàng đã trở lại với nỗi xót xa, tuyệt vọng còn nặng nề hơn trước. Chút yên lòng đã bay đâu mất. Đúng là có mâu thuẫn nhưng không phải trước sau hoàn toàn chỉ có một vấn đề. Trước, nàng đau khổ vì người. Nay, lo cho người đã xong, nàng mới nghĩ đến mình và thấy mình mệnh bạc, thấy mình sẽ mất tất cả. Nàng chới với trước tương lai mù mịt, oan nghiệt. Nàng không còn ở trạng thái tỉnh táo bình thường mà như nửa mê nửa tình, nửa phần là người sống, nửa phần đã là hồn ma. Tuy vẫn đối thoại với Vân nhưng lời Kiều đã phảng phất giống như lời nói từ cõi bên kia vọng về. Khi đã trao duyên cho Thúy Vân, tức là đã quyết định dứt tình với Kim Trọng, Kiều thấy hạnh phúc của mình đến đây là chấm dứt nên lời lẽ của nàng chuyển hẳn sang giọng thương thân. Nghĩ đến tương lai, Kiều tưởng tượng ra cái chết và cảnh oan hồn mình sẽ tìm về theo ngọn gió. Giọng thơ cũng bất chợt thay đổi. Hình ảnh, âm điệu chập chờn, hư ảo, thời điểm không xác định mai sau, bao giờ, không khí linh thiêng đốt lò hương, so tơ phím hình ảnh phất phơ, ma mị ngọn cỏ lá cây - hiu hiu gió... tất cả đều nói lên rằng Kiều đang sống trong tâm trạng khổ đau và càng khổ đau gấp bội. Nghĩ đến tương lai thê thảm, Kiều đau đớn tột cùng. Nàng quên hết xung quanh, chỉ còn nức nở khóc cho mình, khóc cho mối tình đầu đẹp đẽ là thế mà sao ngắn ngủi Bây giờ trâm gãy, gương tan, Kể làm sao xiết muôn vàn ái ân! Đó là tiếng khóc thương cho số phận bất hạnh, là tiếng kêu đứt ruột cho mối tình đầu dang dở của Thúy Kiều. Từ chỗ nói với em, Kiều chuyển sang nói với mình, nói với người yêu, từ giọng đau đớn chuyển thành tiếng khóc than. Điều ấy thể hiện sự chuyển biến của tâm trạng Thúy Kiều mà nỗi đau cứ tăng lên mãi, đau đớn cho phận bạc như vôi, càng đau đớn do phận bạc nên buộc phải phụ tình người yêu Trăm nghìn gửi lạy tình quân, Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi! Phận sao phận bạc như vôi! Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng. Theo đà nửa tình nửa mê, đang nói chuyện với Vân, Kiều bỗng nói với mình, nói với Kim Trọng trong tâm tưởng về sự dở dang duyên phận. Đúng là cảnh trâm gãy bình tan, ta duyên ngắn ngủi. Đúng là phận bạc như vôi và nàng đành phải chấp nhận cảnh nước chảy hoa trôi lỡ làng mà trái tim như tan ra từng mảnh. Nàng đành chịu tội với chàng Kim, và gửi vọng theo chàng muôn nghìn cái lạy. Đau đớn, xót xa đến mức Kiều phải thốt lên Ôi Kim lang! Hỡi Kim lang! Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây! Tiếng nấc nghẹn ngào ấy khẳng định một lần nữa mặc cảm có tội của Kiều Nghĩa là nàng phủ nhận tất cả những gì đã nói với Vân, những gì đã lo cho chàng Kim, phủ nhận nỗi yên tâm của mình trong khoảng khắc trên kia. Nghĩa là nàng tuy có đau thêm cho mình nhưng vẫn cứ một mực đau cho người, vì người. Nỗi đau khống giảm mà tăng lên gấp bội. Nàng gọi tên chàng Kim như trong cơn mê sảng. Nỗi dau đã lên đến tột đỉnh, quá sức chịu đựng của thể xác Cạn lời hồn ngất máu say Một hơi lặng ngắt, đôi tay giá đồng. Đoạn thơ trên miêu tả một cơn khủng hoảng, một trận sóng gió tơi bời trong lòng người con gái tội nghiệp Thúy Kiều. Nàng đau khổ, quằn quại đâu phải vì bản thần mình? Tất cả trái tim yêu thương nàng dành cho người yêu. Tấm lòng vị tha ấy cao đẹp biết chừng nào! Thương người yêu đằm thắm sâu xa, mong muốn cho người yêu được hạnh phúc, còn mình thì chấp nhận thiệt thòi, cam chịu hi sinh, tấm lòng ấy đă gây xúc động thật sự trong lòng người đọc. Đó cũng là nét sáng ngời trong phẩm giá của Thúy Kiều, khiến cho hình tượng khả ái của nàng sống mãi với thời gian.
Từ sòng phẳng là tốt đến sòng phẳng phát sợHai vợ chồng chị Vân và anh Yên đều là con cả, sau anh chị là cả một đàn em. Lấy nhau, có cuộc sống tương đối khá giả nên hai anh chị xác định mình phải có trách nhiệm với các em giúp đỡ cha mẹ phần nào. Hai vợ chồng luôn công khai với nhau chuyện biếu tiền bên nội, bên ngọai. Nhưng khổ nỗi gia đình của hai bên anh chị thì lại không như vậy, họ luôn nghĩ con dâu/con rể thiên vị gia đình của mình hơn, rồi từ đó lời ra tiếng vào xì phúc của hai anh chị cũng vì thế mà nhiều phen sóng gió. Cuối cùng họ đã nghĩ ra một cách. Đó là họ sẽ chia khoản thu nhập của mỗi người ra làm đôi một phần cho gia đình của họ, phần kia để tùy mỗi người sử dụng cho cha mẹ, em út của mình. Có như thế mới chấm dứt được chuyện tỵ hiềm đôi định này đã được công bố trong một cuộc họp cả hai gia đình. Và cũng từ đó hai anh chị được sống yên ổn, không còn bị những xì xào rằng dâu nhà đó chỉ biết vơ tiền về cho nhà mình, rể nhà kia kẹt với cả bố mẹ vợ…Vợ chồng Hòa – Trịnh thuộc thế hệ cuối 8x. Ngay từ khi lấy nhau hai vợ chồng đã rạch ròi sòng phẳng với nhau các khoản chi tiêu trong nhà như chồng lo tiền học, tiền ăn cả nhà, vợ lo điện nước, mua sắm vật dụng, biếu hai bên nội ngoại thì nhà vợ vợ lo, nhà chồng chồng lo nhưng sẽ nói là của chung… Sòng phẳng là tốt nhưng sòng phẳng như vợ chồng Hòa – Trịnh cũng quá chồng tháng nào chậm lương là y như rằng bị cắt cơm thẳng thừng, cô vợ dẫn con đi ăn mặc ông chồng đi làm về loay hoay với mấy gói mỳ; cô vợ đi công tác, ông chồng thay vợ đưa con đi học, không đưa được thuê xe ôm và khi vợ về tính tiền xe ôm đó cho vợ, vì vợ đã được phân công chuyện đưa đón một lần mẹ vợ cấp cứu, vợ đang đi công tác, chồng gọi điện báo vợ và nhân tiện hỏi luôn tiền riêng của vợ để đâu để lấy lo cho bà. Vợ phát cáu quát lên bảo cứ lấy tiền chồng ra thanh toán đi về vợ trả đủ cả lãi nữa. Không biết sau vụ này thì tư duy sòng phẳng của hai vợ chồng có thay đổi được chút nào không?Phần cứng và phần mềmNói về chuyện sòng phẳng tiền bạc vợ chồng có nhà tâm lý đề xuất một giải pháp khá sòng phẳng là vợ chồng nên có một quỹ chung coi như “phần cứng” để duy trì sự tồn tại tối thiểu của một gia đình như tiền ăn, tiền nhà, tiền học cho con, tiền ga, tiền điện... Cần có thỏa thuận rõ ràng mỗi tháng anh góp bao nhiêu, chị bao nhiêu vào cái quỹ chung này phụ thuộc vào khả năng kiếm tiền và ý thức xây dựng gia đình của mỗi người. Nếu có điều kiện tạo dựng một “ngân sách dự phòng”, cũng nên định rõ ai đóng góp hàng tháng bao nhiêu. Sau khi đã nộp đủ hai khoản cơ bản đó, mỗi người có thể chi tiêu tùy thích với số tiền còn lại, coi như “phần mềm” của riêng mình.“Sòng phẳng như vậy giúp cả hai nhìn rõ tương lai của cuộc hôn nhân, thấy được những khó khăn phải vượt qua để khỏi bị bất ngờ” – nhà tâm lý lý nhiên, đã là vợ chồng không nên quá chi li, rạch ròi như người dưng nước lã. Những lúc khó khăn hoạn nạn không thể tính toán thiệt hơn, bởi tình nghĩa đâu thể tính được bằng tiền. Những đôi vợ chồng hạnh phúc bao giờ cũng tin nhau, biết rằng sự chi tiêu của người kia là cần thiết, dù cho đó là để thỏa mãn sở thích bản thân hay giúp đỡ những người cần giúp vậy, câu hỏi “vợ chồng có nên sòng phẳng” không thể có câu trả lời mẫu số chung cho tất cả mọi trường hợp. Chỉ có một điều là khi chúng ta đã nhận diện được đồng tiền có thể là phương tiện tạo ra hạnh phúc, nhưng cũng có thể là kẻ phá hủy hôn nhân thì ta sẽ biết cách đối xử với nó. Và sòng phẳng hay không sòng phẳng là tùy mỗi gia đình quyết định.
Mới nhất Thời sự Góc nhìn Thế giới Video Podcasts Kinh doanh Bất động sản Khoa học Giải trí Thể thao Pháp luật Giáo dục Sức khỏe Đời sống Du lịch Số hóa Xe Ý kiến Tâm sự Thư giãn Đời sốngTổ ấm Thứ sáu, 23/4/2021, 1150 GMT+7 Cho nhau không gian riêng, cùng làm việc nhà và giận nhau cũng phải đi ngủ... là điều các cặp vợ chồng nên làm để hạnh phúc. Thống nhất quy định Trong một cuộc khảo sát đầu năm 2020, nhà nghiên cứu tiến hành hỏi hơn người đang hẹn hò, đính hôn hoặc đã kết hôn về thói quen nào trong phòng tắm của đối phương khiến bạn khó chịu nhất. Có 83% đàn ông bực bội khi vợ hoặc bạn gái làm xáo trộn đồ dùng trong nhà tắm, 88% phụ nữ khó chịu vì đối phương không thay cuộn giấy trong nhà vệ sinh. Vì vậy, để vợ chồng tránh khúc mắc, nên tạo một danh sách những việc cần làm, thảo luận thời gian, cách thức thực hiện và thiết lập các ranh giới cá nhân. Chia sẻ việc nhà Trong một nghiên cứu của trung tâm Nghiên cứu Pew Mỹ, năm 2016, 56% người kết hôn ở Mỹ, gồm có con và chưa có con nói rằng chia sẻ công việc gia đình "rất quan trọng" để có cuộc hôn nhân thành công. Thảo luận về tiền bạc Giống như việc nhà, chi tiêu như thế nào trong gia đình là trách nhiệm chung. Hai vợ chồng cần thảo luận về cách họ dự định phân chia các khoản cần trả, tùy thuộc vào mức lương. Cuộc trò chuyện cũng nên bao gồm các khoản nợ và mục tiêu tài chính. Vợ chồng nên trung thực về tiền bạc để tránh làm mất lòng tin của nhau. Hiệp hội Tâm lý Hoa Kỳ chi sẻ các mẹo tránh cãi vã về tài chính là thường xuyên ngồi xem xét các khoản chi tiêu và kế hoạch tiết kiệm. Cùng nhau thực hiện các hoạt động Một bài báo đăng trên tạp chí của Hiệp hội nghiên cứu người tiêu dùng, Mỹ, nói rằng vợ chồng trải qua các hoạt động cùng nhau sẽ có cảm xúc tích hơn. Những việc đơn giản như thể dục, thư giãn trên ghế, xem phim hoặc chia sẻ một bài báo hay, bôi kem chống nhăn cho nhau... sẽ giúp hai người gần gũi, gắn bó hơn. Học cách giải quyết những thói quen khó chịu của nhau Khi các cặp vợ chồng sống cùng nhau, họ sẽ biết hết mọi thói quen của đối phương, cả tốt và xấu, như ném tất bẩn ra sàn, nhai phát ra tiếng quá lớn khi ăn, làm gì cũng lâu.... Thay vì phát điên lên và chỉ trích bạn đời, nên tìm cách giải quyết chúng. Tiến sĩ tâm lý học lâm sàng Daphne de Marneffe khuyên bạn nên cân nhắc xem đó có phải thói quen có thể phớt lờ được không, hay cần đưa ra để thảo luận. Hãy tự đặt câu hỏi Trên thang điểm từ 1 đến 10, điều này khiến mình bận tâm đến mức nào? Nếu từ năm trở xuống, hãy mím môi, đếm đến mười và tập thở sâu. Nếu nó năm điểm trở lên, hãy nói thật nhẹ nhàng, khéo léo “Anh yêu, anh có thể nhai nhẹ nhàng hơn chút được không?". Dành cho nhau khoảng thời gian riêng tư Kết hôn hay quyết định sống thử không có nghĩa bạn phải dành từng giây từng phút cho đối phương, hãy thả lỏng và để cho mình không gian riêng. Đó là liều thuốc bổ cho tình yêu của bạn. Bởi cô đơn cho chúng ta cơ hội suy ngẫm nhiều thứ, bao gồm cả bản thân. Quy định về việc khách đến chơi nhà Các cặp vợ chồng sẽ có cảm giác khác nhau khi tiếp xúc với gia đình và bạn bè của đối phương. Vì vậy, cần đưa ra những quy tắc cơ bản về tiếp khách thống nhất ai có thể đến nhà, thời điểm đến là khi nào, ở lại trong bao lâu. Thảo luận về các công việc hậu cần khác trước khi khách đến, như ăn món gì và các hoạt động dự kiến cũng giúp tránh được tranh cãi và lo lắng trong suốt buổi gặp gỡ. Đi ngủ dù tức giận Theo Tiến sĩ tâm lý học xã hội Amie M. Gordon, quan niệm "Đừng đi ngủ khi đang tức giận" đã lỗi thời. Trong một nghiên cứu, ông nhận thấy rằng các cặp vợ chồng thường xung đột nhiều hơn nếu họ không ngủ ngon vào đêm hôm trước. Ông đưa các cặp vợ chồng vào phòng nghiên cứu, hỏi họ đêm trước có ngủ ngon không. Sau đó, chuyên gia đề nghị họ giải quyết các vấn đề đang gặp phải của hai vợ chồng. Tiến sĩ Amie cho hay, nếu một trong hai ngủ không con giấc vào đêm hôm trước, họ sẽ khó hiểu cảm xúc của đối phương hơn, dẫn đến khó giải quyết xung đột. Vì vậy, ông khuyên các cặp vợ chồng nên nén lại những bức xúc và đi ngủ. Xung đột sẽ được giải quyết tốt hơn khi cả hai ở trạng thái tinh thần và điều kiện tốt. Nhật Minh Theo Brightside
Hôm trước chúng tôi đã hướng dẫn các em Phân tích Trao duyên, hôm nay chúng tôi tiếp tục giới thiệu đến các em bài phân tích đoạn thơ từ câu "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyên để củng cố kiến thức về tác phẩm. Bài viết liên quan Dàn ý phân tích đoạn thơ "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyên Phân tích đoạn trích Trao duyên trong Truyện Kiều từ đầu đến Vật này của chung Dàn ý phân tích đoạn trích Trao duyên, mẫu số 2 Phân tích 14 câu giữa bài Trao duyên Dàn ý Phân tích 12 câu thơ đầu trong bài thơ Trao duyên Đề bài Hãy phân tích đoạn thơ từ câu "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyênMục Lục bài viết1. Bài mẫu số 12. Bài mẫu số 2Phân tích đoạn thơ từ câu "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyên1. Phân tích đoạn thơ từ câu "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyên, mẫu 1Trao duyên là một đoạn trích trong "Truyện Kiều" của Nguyễn Du đã để lại nhiều cảm xúc nhất trong lòng người đọc. Đoạn trích đã thể hiện tâm trạng xót xa của Kiều khi nhờ em trả duyên cho chàng Kim. Còn nỗi đau nào đau hơn khi phải trao đi tình yêu của mình và nhờ em gái của mình trả mối duyên đẹp đẽ ấy. Sau những lời bộc bạch nhờ cậy em, khi nàng hiểu rằng em phải lấy người không yêu mình đã là một sự hi sinh rất lớn nên nàng đã nghĩ rằng nếu em làm vậy, nàng cũng mãn nguyện nơi chín suối. Kiều trao từng kỉ vật cho em và nghĩ đến chuyện tương lai của Vân và Kim Trọng" Dù em nên vợ nên chồngXót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quênMất người còn chút của tinPhím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa"Kiều đã nhờ cậy trao duyên cho em, trao những kỉ vật tình yêu cho em nhưng nàng vẫn không thể nào dứt được mối tình đó. Kiều đã tưởng tượng ra sau chuyện sau này Thúy Vân và Kim Trọng sẽ thành vợ thành chồng. Nàng đã cố gắng an bài hết tất cả mọi chuyện trước khi bán mình chuộc cha vậy mà nàng vẫn nghĩ đến chuyện chẳng lành "Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên". Kiều tự coi mình là "người mệnh bạc" và thấy mình thật đáng thương, duyên phận hẩm hiu khi không thể giữ trọn vẹn tình yêu với chàng Kim. Số phận của Kiều để người ta phải xót thương vô cùng. Nhưng khi nàng trao đi kỉ vật cho Vân thì kỉ vật vẫn còn đó dù cho " mất người" nàng đã ra đi. "Phím đàn" với " mảnh hương" vẫn còn đó, đó chính là những kỉ niệm chung giữa Kim - Kiều đốt hương và gảy đàn bên nhau. Đọc những câu thơ, ta thấy Kiều có yếu đuối không? Không, thực chất nàng không hề yếu đuối. Nàng đã từng "Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình" để có thể gặp Kim Trọng. Nàng can đảm để bán mình chuộc cha giữ chữ hiếu, đạo làm con. Ta chỉ thấy rằng, Kiều rất trân trọng mối tình với chàng Kim, tình yêu sâu đậm gắn chặt vào tâm can văn phân tích đoạn thơ từ câu "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyênTám câu thơ tiếp theo gợi đến tương lai và Kiều lại nghĩ đến cái chết"Mai sau dù có bao giờĐốt lò hương ấy soi tơ phím nàyTrông ra ngọn cỏ lá câyThấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thềNát thân bồ liễu đền nghì trúc đài cách mặt khuất lờiRưới xin giọt nước cho người thác oan."Câu thơ "Mai sau dù có bao giờ" gợi đến tương lai thê thảm, u tối của Kiều. Kiều nhớ đến đêm thề nguyền khi nàng cũng Kim Trọng đã có tình yêu rất đẹp, nàng gảy đàn cho chàng Kim nghe. Lời nói của Kiều vọng về để nghĩ về cảnh âm dương cách biệt giữa nàng với em gái và chàng Kim. Nàng chỉ mong rằng khi đó em hãy nhớ đến mình, hồn oan của Kiều trở về làm lay động cả ngọn cỏ lá cây. Nàng mong em hãy xót thương cho nàng. Hồn của Kiều vẫn còn "mang nặng lời thề" với Kim Trọng nên nàng vẫn còn vương vấn. Ở dưới "dạ đài" tăm tối, nàng vẫn sẽ nhìn thấy hai người mong em gái hãy rưới xin giọt nước để rửa oan cho cùng, nàng gửi đến lời với chàng Kim" Bây giờ trâm gãy gương tanKể làm sao xiết muon vàn ái ân!Trăm nghìn gửi lạy tình quân,Tơ duyên ngắn ngửi có ngần ấy thôi"Từ đầu đoạn trích giờ, ta chỉ thấy những lời của Kiều gửi đến em gái để mong em trả duyên hộ mình cho chàng Kim. Thì đến đây, Kiều chuyển lời hướng đến Kim Trọng. Nàng than đến mối tình tan vỡ " trâm gãy gương tan". Hai người đã có tình cảm rất đẹp và trong sáng vượt qua cả lễ nghi phong kiến để đến với nhau. Vậy mà "sự đâu sóng gió bất kì" đã khiến hai người không đến được với nhau. Để giờ đây, chia cắt, nàng buộc phải phụ tình chàng Kim để cứu cha. Nàng tiếc nuối "muôn vàn ái ân" giữa nàng với Kim Trọng. Thúy Kiều cảm thấy mình đã có tội rất lớn với chàng nên đã " Trăm nghìn gửi lạy tình quân". Đầu đoạn trích ta thấy Kiều đã "Cậy em, em có chịu lời/ Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa" thì giờ đây nàng "lạy tình quân" lạy người yêu mình. Trăm nghìn lạy tình quân để ta thấy Kiều cảm thấy có lỗi như thế nào với người yêu của mình. Nàng gửi đến lời với Kim Trọng rằng tơ duyên giữa nàng với chàng thật ngắn ngủi, bây giờ đã kết thúc. Nàng thấm thía sự bạc bẽo của số phận "Phận sao phận bạc như vôi". Nàng thương xót cho chính bản thân mình. Sau đó, Kiều cất lên tiếng gọi với người mình yêu" Ôi Kim Lang ! Hỡi Kim Lang!Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!Tiếng gọi của Kiều thật da diết, đầy tuyệt vọng. Tiếng vọng ấy Kim Trọng không hề nghe được, nàng đã dứt lời khẳng định "thiếp đã phụ chàng từ đây!". Phụ tình yêu với chàng Kim là điều Kiều không hề mong muốn, Kiều tiếc nuối điều đó. Nhưng nàng đành chấp nhận vì duyên phận giữa nàng với chàng Kim đã kết thúc từ thơ vừa rồi đã diễn tả tâm trạng ân hận, day dứt của Kiều khi phụ tình chàng Kim và trao duyên lại cho em gái. "Trao duyên" chính là bi kịch của tình yêu trong sáng nhưng lại tan vỡ. Nguyễn Du bằng ngòi bút đầy kinh nghiệm và mang giá trị nhân đạo của mình đã cho người đời một kiệt tác thật xuất Phân tích đoạn thơ từ câu "Dù em nên vợ nên chồng" đến hết đoạn Trao duyên, mẫu 2Nếu mười bốn câu thơ đầu của đoạn trích “Trao duyên” là lời giãi bày và thuyết phục Thúy Vân “chắp mối tơ thừa” của Thúy Kiều thì hai mươi câu thơ còn lại trong đoạn trích diễn tả việc Thúy Kiều trao lại những kỉ vật của tình yêu cho em gái và nhắn gửi nỗi lòng mình đến Kim Trọng. Đoạn thơ đã khắc họa những nỗi đau đớn, dằn vặt của Thúy Kiều khi mối tình với chàng Kim tan đã mường tượng đến lúc Thúy Vân và Kim Trọng trở thành vợ chồng bằng một tâm trạng đầy đau khổ“Dù em nên vợ nên chồngXót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quênMất người còn chút của tinPhím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưaMai sau dù có bao giờĐốt lò hương ấy so tơ phím này”.Những hạnh phúc Thúy Kiều có với Kim Trọng nay đã trở thành quá khứ - một quá khứ tươi đẹp nhưng cũng không khỏi xót tự nhận mình là người có số phận bạc bẽo. Từ xưa đến nay, có mấy hồng nhan tránh được “cái điều bạc mệnh”“Rằng hồng nhan tựa ngàn xưaCái điều bạc mệnh có chừa ai đâu”Và người con gái “sắc đành đòi một, tài đành họa hai”, người con gái có vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” ấy không nằm ngoài sự sắp đặt của định mệnh. Sự đối lập giữa khung cảnh hạnh phúc của Thúy Vân và Kim Trọng với sự bất hạnh của bản thân đã khiến nàng đau đớn gấp bội phần. Kiều đã trông thấy một tương lai mù mịt, tăm tối của bản thân và số phận hẩm hiu của mình khiến người khác phải xót thương. Nàng nhớ đến khoảng thời gian ở bên cạnh Kim Trọng nhất là đêm thề nguyền. Chàng Kim đã “đài sen nối sáp lò đào thêm hương” và sau khi thề nguyền xong nàng Kiều đã đánh đàn cho Kim Trọng nghe. Tiếng đàn như thêm phần gắn kết đôi trai tài gái sắc lại với nhau khiến tình yêu ấy ngày càng thêm thắm thiết. Tuy “mất người”, mất đi hạnh phúc của tình yêu đôi lứa nhưng Thúy Kiều vẫn giữ cho mình “chút của tin” là phím đàn và mảnh hương nguyền để tưởng nhớ về mối tình tích đoạn thơ "Dù em nên vợ nên chồng" trong Trao duyên để thấy tâm trạng đau khổ của nàng KiềuTình yêu càng sâu đậm bao nhiêu thì lại càng khiến Thúy Kiều đau đớn bấy nhiêu. Nàng đã dự cảm được điều gì đó không lành sẽ xảy đến với mình nên cẩn thận căn dặn Thúy Vân“Trông ra ngọn cỏ lá câyThấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thềNát thân bồ liễu đền nghì trúc maiDạ đài cách mặt khuất lờiRưới xin giọt nước cho người thác oan”Oan hồn của Thúy Kiều sẽ trở về mỗi khi “hiu hiu gió”.Thúy Kiều mong em gái mình sẽ nhận biết được điều ấy để “rưới xin giọt nước” cho linh hồn oan khuất của nàng. Nếu khi còn sống nàng không thể giữ được lời thề nguyền với Kim Trọng thì khi chết đi hồn nàng cũng không thôi nhớ về lời thề nguyền ấy. Nàng ví mình giống như thân liễu, thân mai tuy mỏng manh nhưng cốt cách thanh cao. Dù cho “nát thân”, “đền nghì” thì nàng vẫn khắc ghi lời thề và tình yêu sâu đậm với Kim Trọng. Các hình ảnh “lò hương”, “hiu hiu gió”, “hồn”, “thân bồ liễu”, “đền nghì trúc mai”, “dạ đài”, “giọt nước”, “thác oan” là những hình ảnh giàu sức biểu cảm gợi ra cho bạn đọc về cuộc sống ở thế giới cõi âm đầy tối tăm, ma mị. Từ “thác oan” đã phần nào cho thấy sự oan khuất của Thúy Kiều, vì nỗi oan khuất chưa được giải nên linh hồn của nàng không thể siêu thời, từ “thác oan” cũng thể hiện tiếng nói đòi quyền sống và quyền được hạnh phúc cho những người phụ nữ trong xã hội đương thời. Nhịp điệu các câu thơ chậm rãi diễn tả những cảm xúc nghẹn ngào mà tức tưởi của nhân vật Thúy Kiều. Dường như nàng đang cố kìm nén những đau lòng để không bật ra thành tiếng động Thúy Kiều trao lại những kỉ vật cho Thúy Vân cũng là hành động nàng từ biệt Kim Trọng. Phải xa cách người mình yêu là điều mà nàng không hề mong muốn“Bây giờ trâm gãy gương tanKể làm sao xiết muôn vàn ái nghìn gửi lạy tình quânTơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôiPhận sao phận bạc như vôiĐã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng”.Thúy Kiều luôn có ý thức về thực tại và ý thức về thân phận mình. Các thành ngữ “trâm gãy gương tan”, “phận bạc như vôi”, “nước chảy hoa trôi” là những thành ngữ quen thuộc trong dân gian thể hiện sự tan vỡ của tình yêu và sự trôi nổi vô định của số phận con người. Trăm nghìn cái lạy tạ lỗi gửi đến người tình quân nhưng bấy nhiêu liệu có đủ thay cho lời từ biệt của Thúy Kiều? Bấy nhiêu liệu có bù đắp được cho chàng Kim những tổn thương khi “muôn vàn ái ân” giữa hai người nay chỉ còn đọng lại trong kí ức? Mọi lỗi lầm và trách nhiệm nàng đều nhận hết về duyên của nàng và Kim Trọng chỉ “ngắn ngủi có ngần ấy thôi” nên thêm một lần nữa nàng thấy số phận của mình “bạc như vôi”, “nước chảy hoa trôi lỡ làng”.Điệp từ “Kim lang” lặp lại hai lần đã cho thấy mức độ tăng dần trong tình cảm của Thúy Kiều dành cho Kim Trọng“Ôi Kim lang! Hỡi Kim langThôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây”.Từ người yêu, Thúy Kiều đã coi Kim Trọng như người chồng của mình với tiếng gọi “tình quân”, “Kim lang” tha thiết. Nhưng ngay sau đó là lời từ biệt “Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây” đầy đau xót. Kiều tự nhận mình là người phụ lòng Kim Trọng, Kiều tự cảm thấy mình không còn xứng đáng với chàng Kim nữa. Nàng hi sinh bản thân mình và mong muốn Kim Trọng được hạnh phúc. Điều ấy cũng thể hiện sự cao thượng của nhân vật Thúy thơ đã thể hiện những diễn biến trong nội tâm của nhân vật Thúy Kiều trong cuộc trao duyên với Thúy Vân. Qua đó chúng ta cũng thấy được tài năng trong cách sử dụng ngôn ngữ của Nguyễn Du. Những tiếng thơ của ông là những tiếng thơ chất chứa sự trăn trở về số phận con người nhất là số phận những người phụ nữ trong xã hội đương hỗ trợ các em trong việc đọc hiểu và phân tích bài Trao duyên, chúng tôi đã đăng tải nhiều tài liệu bài học hữu ích như Cảm nhận vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách của Thúy Kiều qua đoạn trích Trao duyên, Bi kịch của người phụ nữ trong xã hội xưa qua Cung oán ngâm và Trao duyên, Phân tích đoạn trích Trao duyên trong Truyện Kiều từ đầu đến Vật này của chung, Phân tích diễn biến tâm trạng của Kiều qua các lời thoại trong đoạn trích Trao duyên.
nên vợ nên chồng