Quên Như Chưa Từng Yêu Lyrics: Rồi em cũng buông tay, mỏi, mệt / Vì những nỗi muộn phiền ,trong em / Vì anh cứ mang, theo hững hờ / Dù em cố gắng luôn yêu anh
Nếu như em yêu anh thì chỉ cần anh sống tại nơi đó khỏe mạnh, bình an, để anh biết rằng tình yêu của em không phải là gánh nặng trên đôi vai anh, em chỉ cần thấy anh làđủ. Nếu em yêu anh, ngắm nhìn anh hạnh phúcem sẽ theo đuổi anh theo cách riêng của em. Trích đoạn:
Nếu không có sự yêu thương, cảm thông, chia sẻ, nhà văn không thể thể hiện thành công diễn biến tâm trạng bà cụ Tứ trong đoạn văn ngắn như thế. Hậu thuẫn cho tấm lòng nhân đạo chắc chắn còn là bản lĩnh nghệ thuật của người cầm bút.
Truyện Chưa Từng Yêu Em Như Thế của tác giả Hồng Cửu là một câu truyện thuộc thể loại truyện ngôn tình hiện đại gồm các mẩu chuyện nhỏ, ngọt ngào, đáng yêu. Cô tìm trên mạng thuê một anh để về quê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của
Thì giờ đây anh đã không khổ đau thế này. Em cũng chưa từng yêu ai giống như em từng yêu anh. Anh biết không em đã khổ tâm nhiều lắm. Thà ta không quen biết nhau giá như chưa từng yêu nhau. Kể từ đây anh sẽ khép kín con tim mình. Em cũng chôn chặt trong tim những phút giây ở
FHami. Dành cho fan Hồng Cửu, những bạn thích truyện ngắn/ đoản ngọt ngào, hài hước Chưa từng yêu em như thế ~ Hồng Cửu Thể loại hiện đại, 12 mẫu truyện ngắn sủng ngọt, HE. 3 Cô vừa mới tới công ty liền thích anh, triển khai kế hoạch theo đuổi ngay lập tức, không thèm để ý đến ánh mắt người khác. Dường như anh chịu không nổi mối phiền phức này, chưa từng hòa nhã với cô bao giờ, cuối cùng ném cho cô một câu, đừng làm phiền tới tôi. Rốt cuộc, có một ngày, cô nghe đồn anh là con trai của ông chủ, hiểu được ánh mắt của người khác chính là khinh bỉ, cô lùi bước. Thế nhưng mấy ngày sau, anh lại hổn hển chạy tới hỏi Tại sao không theo đuổi tôi nữa? Cô nói không muốn người khác nói tôi tôn thờ tiền bạc. Anh giận dữ lật bàn Lão tử có chính là tiền, không phải không có cho em sùng bái! ===> hài hước, dễ thương vô đối. 6 Năm ấy, anh và các cậu ấm trong ký túc xá đánh cuộc, nếu như cua được cô thì mỗi người đưa cho anh 10 đồng. Anh tận tâm tận lực đóng vai một gã thanh niên vừa gặp đã yêu cuồng dại, diễn rất chân thật. Có lúc thậm chí anh quên mất đây chỉ là một cuộc đánh cá. Một tháng sau, cô đồng ý với anh, anh thắng được 30 đồng. Nhưng mỗi ngày sau đó, anh bắt đầu lo lắng cô sẽ phát hiện nguyên nhân thật sự anh tiếp cận cô. Rốt cuộc có ngày chuyện cũng bị bại lộ, anh sợ tới muốn phát khóc, mà cô thì lại cười cười Anh cho rằng 30 đồng này là do ai bỏ ra? ==> khi quán quân và á quân của cuộc khi hùng biện cãi nhau =]]] cứ tưởng nam nữ chính thích ngược, cãi nhau nhiều quá thích nhau, ai ngờ là thích nhau quá nên kiếm chiện cãi nhau =]]] 1 Cô định thuê một người con trai trên mạng để về nhà ăn mừng năm mới với cô, không ngờ người đến ứng tuyển lại là cậu đàn em khóa dưới của cô. Cô từ chối cậu ấy —— em trai à, chị mà đưa em về thì bố mẹ chị sẽ nghĩ chị đang đầu độc mầm non của tổ quốc mất. Cậu ấy lại bỏ qua lời từ chối của cô Em sắp không còn gì để ăn rồi, chị mà không chọn em thì em sẽ đi tìm cái chết. Cô đưa cậu ấy về nhà. Quả nhiên cha mẹ cô phản đối Non như thế, con dùng tiền để lừa gạt về à? Cô trả lời quanh co; cậu chợt đứng ra trả lời Là cháu lừa cô ấy, cháu không thiếu tiền, cháu chỉ thích cô ấy mà thôi! 2 Lần đầu tiên đi cắt tóc, anh vẫn còn là lính mới vào nghề, hủy đi bộ tóc của cô. Anh không ngừng nói xin lỗi, cô nói không sao, anh lấy thân đền đáp là được rồi, mặt anh đỏ bừng như lửa. Sau đó, cô vẫn luôn tới anh cắt tóc cho mình. Vài năm sau, danh tiếng vang lừng, anh trở thành người tạo mẫu số một, bao nhiêu người giàu có muốn mời mà mời không được. Duy chỉ có một mình cô, gọi một tiếng là anh tới liền. Cô nói, anh thật không có tôn nghiêm. Anh gạt tóc cô ra, cười cười Lấy thân đền đáp gì đó, anh vẫn cho là thật. 4 Bọn họ quen biết qua xem mắt. Sau khi kết hôn, anh vẫn ăn chơi như cũ, cô cũng không quản. Có một ngày, anh cùng anh em đi hộp đêm tán gái, một đống nam nữ, bị cô đi chơi cùng với đồng nghiệp bắt gặp. Anh em của anh sợ xanh mặt, sợ cô nổi khùng. Ai ngờ cô chỉ cười cười vỗ vỗ vai anh Cô nàng tóc dài kia không tệ, nhưng đừng chơi hết sức, chúng ta còn phải làm em bé đó. Nói xong tính bỏ đi thì cô bị anh kéo lại Thật vất vả lắm mới chọn được nơi các người cũng tới để cho em bắt gặp, em không biết ăn dấm à! 5 Con gái hỏi cô câu chuyện xấu hổ nhất. Cô nói, lúc học đại học, có người chị em bị bạn trai ruồng bỏ, mẹ vọt tới ký túc xá của người đàn ông kia, dùng hết vốn liếng cả đời học hành chửi rủa người kia. Nhưng người kia chả biết xấu hổ là gì, mẹ càng chửi, anh ta càng cười. Cho đến khi có người tới gõ cửa kêu Thưa Thầy’, mẹ mới phát hiện mình đã tới lộn chỗ rồi, chính là ký túc xá cho giáo viên, còn vị giảng sư kia mới vừa tốt nghiệp, rất trẻ tuổi, mà mẹ thì lại mắng sai người. Con gái kinh ngạc hỏi Sao đó thì sao? Cô cười Sau đó, con chính là con gái của hiệu trưởng của trường học đó đó! 7 Sau khi tốt nghiệp trung học, anh ra nước ngoài. Cô yêu thầm anh, sau khi anh xuất ngoại, cô luôn luôn tính đúng giờ sai lệch, vô tình gặp anh trên mạng, sau đó cùng nhau tán gẫu. Cô cẩn thận, sợ sau khi anh phát hiện tâm ý của mình thì sẽ né tránh. Thái độ của anh không nhạt không mặn, không nói nhiều. Trước khi tốt nghiệp đại học, cô cảm thấy mệt mỏi, lần cuối cùng chat với anh, cô nói Em muốn đi hẹn hò. Mấy ngày sau, anh phong trần mệt mỏi xuất hiện trước mặt cô Em trêu chọc tôi bốn năm, tôi động lòng thì em lại muốn chạy, tôi sẽ không cho phép. 8 Bọn họ quen biết trong bữa tiệc, cô bị sự nho nhã của anh thu hút. Lúc nào cũng có người tới chuốc rượu cho anh, cô không nỡ nhìn anh chống đỡ không nổi, nhiều lần ngăn cản dùm anh. Những bữa tiệc sau này, anh thường bảo người gọi cô tới. Cô nghĩ, có lẽ bởi vì mình có năng lực cản rượu cho anh. Có ngày anh uống rất nhiều, cô nhịn không được, thừa dịp anh đang mơ mơ màng màng, thổ lộ tâm sự. Anh mượn ý say cười cười Được, anh tiếp nhận em. Tụ họp sau đó, cô lại muốn cản rượu cho anh, có người một bên vỗ bàn nói với anh Đã vào tay rồi, cái người ngàn chén không say này còn muốn giả đò cho tới khi nào đây? 9 Anh đến công ty thực tập, hướng dẫn anh chính là một người phụ nữ lạnh lùng ngạo. Anh nhất định không chịu thua, kêu gào, có tin tôi lấy tiền đập chết cô không? Cô nói tin, móc tiền trong túi ra Đập đi. Anh phát điên Mùi vị con người của cô hả? Ở đâu? Cô liếc mắt nhìn anh Ở dưới chân, có muốn nếm thử chút không? Anh tức giận tới ứa gan. Không lâu sau đó, thân phận Thái Tử Gia của anh được bộc lộ, anh cười gằn với cô Sợ chưa! Cô suy nghĩ một chút, nói Tôi từ chức là được rồi. Anh lật bàn Không cho phép! Tôi phải hành hạ cô cả đời mới hả giận! 10 Anh là cấp trên của cô, tuấn tú lịch sự, cô thầm ngưỡng mộ anh. Anh yêu cầu nghiêm khắc, làm sai việc sẽ chửi rủa thậm tệ. Cô chịu đựng qua ngày, nuốt nước mắt muốn chui vào kẽ đất cho xong. Từ đó cô bắt đầu sinh ra cảm giác khiếp sợ đối với anh. Không bao lâu sau nghe được tin tức, nói anh đã từ chức. Cô kinh ngạc, rõ ràng ở đây tương lai anh rộng mở, nhưng lại không dám hỏi. Lúc tan sở, anh chặn cô lại, hỏi Không muốn biết lý do à? Cô lúng túng hỏi, anh cười nói Trong công ty không được phép nói chuyện cặp kè, anh biết em không đi, vậy thì anh đi! 11 Năm ấy cô 15 tuổi, cha dẫn anh về nhà, bảo cô gọi anh là chú. Cô nhìn mặt mũi tuấn tú của anh, tim đập lỡ một nhịp, nặng không ra từ chú’ này. Anh tới là để mua tranh vẽ của cha. Đảo mắt một vòng, cô đã 22 tuổi. Trong bảy năm qua, *Bản raw để bốn năm, nhưng từ 15 tới 22 không phải là bảy sao? anh thường xuyên tới nhà, những tác phẩm của cha đã bị anh mua hết từ sớm, nhưng anh vẫn thường tới thăm viếng. Cuối cùng có một ngày, cô nhịn không được hỏi anh tại sao vẫn còn tới? Trong nhà đã không còn tranh vẽ để bán. Anh liền cười Bởi vì anh biết tại sao em không chịu gọi anh là chú! 12 Mẹ tái hôn, cô có anh kế. Anh kế nghiêm túc, nói năng thận trọng. Cô thường bướng bỉnh gây chuyện. Mỗi khi cô phạm sai lầm, anh kế đều phạt cô không cho ăn cơm. Cô là người tham ăn, nhịn không được nhất chính là không được ăn. Từ đó về sau, cô đối nghịch khắp nơi với anh kế, đấu đấu, nhưng cô lại yêu thầm anh kế. Sau khi cha kế qua đời, anh kế xóa bỏ tên cô ra khỏi hộ khẩu. Cô đang đau lòng khốn khổ thì nhận được một câu ngoài ý muốn của anh kế Không xóa tên em ra khỏi hộ khẩu, chẳng lẽ em muốn anh cưới em gái của mình à? NHẬN XÉT CHUNG văn án hơi lừa tình, thấy nó dễ thương thế thôi chứ khi đọc truyện còn….dễ thương hơn gấp n lần nữa, chỉ có mẫu truyện loli đại thúc là mình không thích thôi, còn lại điều ngọt ngào, cute lắm.
Con đường như ngắn lạiKhi có anh cạnh bênCùng nhau những ngày xuân rất êmMuốn được vòng tay ôm lấy anhMuốn ngày dài đêm thâu có anhĐến một ngàyEm đem giấc mơ để lạiNhìn anh ghé thămMỗi sớm mai ngoài hiênTựa lưng chiếc xeTia nắng nghiêng nghiêngAnh thích được nhìn làn sương khẽ rơiƯớc được làm làn sươngỞ nơi anh ngồiVì em đã lâuChưa được yêu như thếChưa được mong đến thếNgỡ như mơ là vì em đã lâuChưa được yêu như thếChưa gặp ai như anhEm ước đêm nayKhông là lần cuối bên nhauCon đường như ngắn lạiKhi có anh cạnh bênCùng nhau những ngày xuân rất êmMuốn được vòng tay ôm lấy anhMuốn ngày dài đêm thâu có anhĐến một ngàyEm đem giấc mơ để lạiVì em đã lâuChưa được yêu như thếChưa được mong đến thếNgỡ như mơ là vì em đã lâuChưa được yêu như thếChưa gặp ai như anhEm ước đêm nayKhông là lần cuối bên nhauVì em đã lâuChưa được yêu như thếChưa được mong đến thếNgỡ như mơ là vì em đã lâuChưa được yêu như thếChưa gặp ai như anhEm ước đêm nayKhông là lần cuối bên nhauHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum
Phản hồi cho bài hát này Report this song Vui lòng chọn cụ thể các mục bên dưới để thông báo cho Zing MP3 biết vấn dề bạn gặp phải đối với bài hát này. Để thông báo vi phạm bản quyền, vui lòng click vào đây To file a copyright infringement notification, please click here Play quá chậm Không play được Chất lượng kém Thông tin bài hát không đúng Lyrics chưa chính xác Không download được Lỗi khác Gửi Thêm vào playlist Bạn có thể tải trực tiếp bài hát này về thiết bị bằng cách dùng ứng dụng Zing MP3 để quét mã QR này. Trải nghiệm chất lượng âm thanh tương tự nghe CD gốc với tài khoản Zing MP3 VIP. Lyrics của bài hát này chưa được cập nhật. Nhấn vào đây để đóng góp lời bài hát cho chúng tôi. Vui lòng gửi file .LRC karaoke lyrics của bài hát này cho chúng tôi. Chọn file Gửi - Bùi Vĩnh Phúc là ca sĩ được bạn trẻ biết đến sau hiện tượng Idol 2015 với nghệ danh "hot boy kẹo kéo". - Phúc sinh ra và lớn lên trong gia đình dù không có ai theo nghệ thuật nhưng Phúc đã mang trong mình niềm đam mê ca hát ngay... Xem toàn bộ - Bùi Vĩnh Phúc là ca sĩ được bạn trẻ biết đến sau hiện tượng Idol 2015 với nghệ danh "hot boy kẹo kéo". - Phúc sinh ra và lớn lên trong gia đình dù không có ai theo nghệ thuật nhưng Phúc đã mang trong mình niềm đam mê ca hát ngay từ nhỏ. - Quyết tâm thực hiện mơ ước đến với con đường âm nhạc. Phúc đã rời quê lên Sài Gòn lập nghiệp. ia đình khó khăn Phúc đã phải xa quê lên kiếm sống từ năm 2011. - Lên anh bán kẹo kéo hát rong ngoài các quán nhậu. - Anh đã tham gia Vietnam Idol 2015 và vượt qua vòng lọa Bùi Vĩnh Phúc sinh ra tại Đà Lạt. Một vùng đất được mệnh danh là thiên đường của ngàn hoa cùng với vẻ đẹp thơ mộng và đầy lãng mạn ..... đôi khi cuộc sống muôn vàn khó khăn khiến Phúc cảm thấy mệt mỏi lắm. một mình bươn chải với nhiều công việc để mưu sinh. Nhưng niềm đam mê âm nhạc mãnh liệt Phúc đã tự tin cho ra mắt album đầu tay Điều Anh Muốn. Tiếp theo là bài Vì Ai Do Ai Tại Ai. Người Đang Yêu. Niềm Tin Bay Xa. Yêu Em Nhưng Không Với Tới ...... Tất cả đều bằng chính số tiền mà Phúc đã dành dụm từ việc đi hát và bán kẹo hàng đêm ở các quán nhậu. Dù đó không phải là sân khấu. Nhưng với Phúc chỉ cần hát và được hát hết mình mang niềm vui đến cho mọi người đó là Hạnh Phúc. Được khán giả yêu quý giọng hát và đón nhận sản phẩm âm nhạc của mình đó là Thành Công. Sống Với Đam Mê đó mới chính là Bùi Vĩnh Phúc. - Sau Việt Nam Idol 2015 cũng nhờ một phần vào chiến dịch quảng bá của đơn vị sản xuất. Đặc biệt tấm vé vàng vượt qua vòng loại đã giúp "hot boy kẹo kéo" trở thành thỏi nam châm thu hút dư luận. Các Album của anh Yêu Em Anh Không Toan Tính Em Ơi Mình Đi Bay Khi Nỗi Đau Quá Lớn Yêu Em Nhưng Không Với Tới Single Người Đang Yêu Rút gọn
Ca khúc Yêu Em Yêu Đến Nao Lòng Tuyết Sơn Phi Hồ 1999 OST do ca sĩ Trương Học Hữu Jacky Cheung thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Hoa. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát yeu em yeu den nao long tuyet son phi ho 1999 ost mp3, playlist/album, MV/Video yeu em yeu den nao long tuyet son phi ho 1999 ost miễn phí tại Lời bài hát Yêu Em Yêu Đến Nao Lòng Tuyết Sơn Phi Hồ 1999 OST Lời đăng bởi seungri000 Bài Hát Yêu Em Yêu Đến Nao Lòng Tuyết Sơn Phi Hồ 1999 OST - Jacky Cheung Trương Học Hữu **Lời dịch tiếng Việt Cuộc sống bắt đầu từ khi nào. Huynh tin chắc là từ khi gặp được muội. Bắt đầu ngóng trông đôi mắt muội. Làm sao huynh có thể kìm nén nỗi nhớ nhung này đây. Giờ này gặp được muội có lẽ đã quá muộn rồi. Không còn cách nào để được sống bên muội, Không muốn nhớ lại càng nhớ muội hơn. Giả vờ vui vẻ để rồi càng đau thương. Hình bóng muội cứ ẩn hiện trong mỗi đêm thâu. Chỉ mong sao muội không phải là muội. Huynh biết làm sao đây? chỉ đành yêu muội, yêu đến độ không còn biết đau đớn. Duyên đến duyên đi huynh không hiểu. Vậy mà như chưa từng gặp gỡ. Năm sau quay đầu nhìn lại mộng càng như hư không. Trời đất khi nào sẽ chấm dứt. Lúc bước đi, lúc từ biệt muội, tất cả trong huynh đã không còn ý nghĩa. Hỏi ai có thể làm chủ số mệnh. Nói có lựa chọn chỉ là kiếm cớ thoái thác. Ai không vì tình yêu mà tư lợi? Chọn cách không yêu muội, chọn cách không nhớ muội. Các cách chọn lựa có lẽ quá nhiều nếu huynh không là huynh. Huynh phải làm sao? Thôi đành yêu muội, yêu đến độ không biết đau đớn. Duyên đến duyên đi huynh không hiểu. Vậy mà sao vẫn không chung đường. Đã từng bên nhau trong những đêm tuyết lạnh giá. Yêu muội, yêu đến độ không biết đau đớn. **Lời bài hát tiếng Hoa 生命何时开始 确信不疑偶遇你时 凝望你一双眼开始 但思念如何休止 见你之时已是太迟 无办法共同过日子 不想想起偏更记起 假装开心心更悲 辗转翻侧因为你起 愿你不是你 *只好爱你痛到不知痛 缘来缘离没法懂 然而如从未相逢 来年回头梦更空 天地何时终止 远去之时告别你时 全部已不再有意思 问生命谁人主使 说有选择乃是托辞 谁没有为情变自私 可拣选不恋上你么 可拣选不想你么 种种拣选可以许多 若我不是我 只好爱你痛到不知痛 缘来缘离没法懂 然而如何路不同 曾同行寒夜雪中 爱你痛到不知痛
Thái Hân không ngờ mình vẫn có thể bình tĩnh đón tiếp vị cố nhân đã chia tay này như thế. Nhạc Tư Tư không còn điên cuồng vừa nói vừa cười như trước nữa, vẻ mặt cô ấy có gì đó bi thương. Cô nói với Thái Hân “Qua nhiều năm như vậy, tôi vừa thương vừa hận cậu, đúng là lãng phí tình cảm quá. Thực ra người tôi nên hận chính là tôi!”Lời sám hối đó lại khiến Thái Hân mềm lòng.“Quên đi”.Nhạc Tư Tư cười cười “Thực ra cậu đúng là một người khiến người ta phải ghét, lúc nào cũng hiền lành rộng lượng, khiến cho tôi càng hẹp hòi đê tiện hơn!”Cô ấy không cười nữa, nói với Thái Hân “Ở cạnh bên cậu bao lâu, tôi chưa từng làm việc gì cho tốt, lần này tôi nghĩ, có lẽ mình nên làm gì đó. Nếu như cậu còn tin tôi thì tôi cho cậu biết, Trương Hách Nhiên vẫn luôn thầm yêu cậu. Đừng ngạc nhiên, cậu vào xem weibo của cậu ta đi, xem xong cậu sẽ hiểu hết thôi. Nhớ nhìn kĩ thời gian, xem từ lúc học đại học ấy”.Nhạc Tư Tư nói ID weibo của Trương Hách Nhiên cho Thái Hân – Chăm chỉ ăn rùa**Thái vừa có nghĩa là rùa, vừa nghĩa là họ Thái, họ của Thái Hân kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng, tìm weibo của Trương Hách Nhiên. Lúc cô vừa mở vào trang chủ, cả cơ thể như run rẩy hết lên. Tìm tới thời điểm khi còn học đại học, mở xem từng bài một.“Chán quá. Ngày nào cũng phải đi tự học, ngày ngày vẽ vẽ vời vời. Ít ra phong cảnh ở lầu hai cũng đẹp”.“Hôm nay dưới lầu có một cụ bà ăn xin, rất nhiều nữ sinh lớp trên đi ngang qua, tất cả mọi người đều cho bà ấy năm đồng, chỉ một người không đưa. Những người khác đều nói với cô gái ấy Thái Hân, cậu lạnh lùng quá đó. Tôi cũng cảm thấy so với các cô gái khác nữ sinh đó đúng là máu lạnh ghê”.“Đàn chị khóa trên tên là Thái Hân đó đúng là kì lạ. Sau đó cô ấy lại xuống lầu, gom một đống quần áo cũ và thức ăn. Cuối cùng cô ấy còn gửi bà thêm một trăm đồng nữa”.“Trời càng lúc càng lạnh, các đàn chị đứng dưới lầu tán gẫu. Ồn ào quá. Các cô đang thảo luận về một người lang thang đối diện, nói trời lạnh thế này, ông ấy thật đáng thương. Cô gái tên Thái Hân đó không phát biểu gì cả. Những nữ sinh kia lại nói cô càng ngày càng máu lạnh quá rồi. Cô ấy đúng là kì lạ”.“Đàn chị tên Thái Hân lại ôm chăn mền ra cho người lang thang nọ, nhân một lúc không người, rất biết điều mà”.“Xem ra bình thường cô ấy hay hờ hững, nhưng khi không có người lại yên lặng cố gắng làm việc thiện, không quan tâm phải trả giá bao nhiêu. Tại sao lại có một người ngốc thế chứ?”“Haha, tìm được weibo của cô ấy rồi. ID là chơi xong thì biế. Tôi cũng đổi tên đây, từ hôm nay trởi đi, là Chăm chỉ ăn “Thái”.Bắt đầu từ đây, Thái Hân nhận ra tên của mình xuất hiện trong các bài viết của Trương Hách Nhiên càng lúc càng nhiều. Dường như cô có thể tưởng tượng ra, một cậu em khóa dưới tuấn tú khôi ngô ngồi trước cửa sổ lầu hai, mỗi ngày đều nhìn ra phía dưới, tìm kiếm bóng dóng của đàn chị tên là Thái Hân giữa đám người đông Hân nước mắt vòng quanh. Cô có tài cán gì đâu, sao lại được người kia chú ý. Chẳng qua chỉ là vì phản ứng của cô chậm hơn người ta nửa blog của cô, từng bài ghi chép đều liên quan đến những lời vui buồn của Lưu Nhất Sảng. Còn trong blog của Trương Hách Nhiên, mỗi bài viết đều liên quan đến vui buồn của cô. Lần theo bút tích của anh, cô có thể cảm nhận được một chàng trai động lòng với cô đàn chị ngu ngốc như thế nào, quan tâm cô ra sao, cảm giác khi biết cô thầm yêu người đầu từ đó, giữa những câu từ có sầu não buồn thương. Thái Hân đọc bài viết của anh, đáy mắt lại cay cay xót xót. Đọc đến bài đăng mới gần đây nhất, không biết từ lúc nào cô đã khóc ngon lành.“Mỗi ngày nhìn thấy cô gái mình yêu like từng bài viết cho người con trai mà cô ấy thầm mến, nếu cô gái ấy là đồ ngốc, thì mình có lẽ là vừa ngốc vừa điên”.“Vì tiếp cận em, tôi định sang công ty thiết kế đối diện để làm việc”.“Giác quan thứ sáu của em mạnh thật, cách một lớp vải dày như thế mà cũng nhận ra tôi đang nhìn em. Nhưng mà em mặc đồ như thế thực sự gợi cảm lắm, tôi thích”.“Lại chê tôi mặt trắng không ra dáng người lớn để không thuê tôi hả?”“Đừng mong thuê được người khác, haha, tôi đã tung Mao chủ tịch ra để đuổi họ đi rồi”.“Cuối cùng em cũng đồng ý thuê tôi rồi hả? Sớm vậy có phải tốt rồi không, phải tiêu nhiều tiền em mới chịu mở lòng”.“Ba mẹ em rất thích tôi, em cũng nhanh theo tôi đi”.“Em lại định đòi lì xì nữa hả? Đó là bác em cho tôi để làm tiền cưới cho em mà, ngốc, cho em mới lạ đấy”.“Thích hắn đến vậy sa? Thích đến mức không cần tự tôn nữa luôn à?”“Tôi đồng ý với em, mai sẽ đến tham gia hôn lễ hắn. Cô có thể đồng ý với tôi không, nhanh quên hắn đi nhé? Quay đầu lại nhìn tôi nhé, được không?”Bắt đầu từ đó, Trương Hách Nhiên không đăng blog Hân nhìn trang chủ của anh, nước mắt nhạt nhòa. Xưa nay cô chưa từng nghĩ, lúc cô đang thầm mến một người, cũng có một người đứng sau lưng thầm thương nhớ lại cô, yên lặng, chân thành và nóng từng nói với anh “Tôi đúng là một người thất bại, thanh xuân của người ta là khắc cốt ghi tâm, còn thanh xuân của tôi lại không người hay biết. Như cậu chẳng hạn, lúc ở trường học cậu oanh oanh liệt liệt như thế đấy, còn tôi chắc chả ai biết đến đâu ấy nhỉ”.Khi đó anh trả lời cô thế nào nhỉ?Đúng rồi, anh nói “Không phải, không như cô nghĩ đâu. Có người nhớ đến cô, chắc chắn là có”.Thái Hân khóc không thành tiếng, cô nghĩ có lẽ kiếp trước mình đã cứu cả hệ ngân hà Hân quyết định đi tìm Trương Hách Nhiên, co vào blog bỏ quan tâm Lưu Nhất Sảng, còn bình luận dưới từng bài viết của Trương Hách Nhiên. Cô tìn là dù Trương Hách Nhiên không đăng gì cả, nhưng nhất định anh ấy sẽ xem, thấy cô nhắn lại, thấy được quyết tâm muốn theo đuổi một cuộc sống mới, một hạnh phúc mới của cuộc đến cuối tuần tuần sau, Thái Hân cũng đợi được Trương Hách Nhiên đăng một bài viết mới! Thời gian đăng tải là “vừa xong”, Trương Hách Nhiên đăng một tấm hình, chụp cảnh trên ngọn núi. Thái Hân kích động nhìn qua, thấy Trương Hách Nhiên đang đứng bên cạnh một tảng đá dựng đứng viết ba chữ lớn “Ngũ đài sơn”.Thái Hân vội vàng nhắn lại ngay “Trước Hách Nhiên, anh đứng đợi em ở trên đỉnh Ngũ Đài Sơn nhé, em đến gặp anh! Cô vội vã ra ngoài, thuê xe chạy thẳng đến sân bay, trên đường đi còn tranh thủ gọi điện đặt vé máy bay đến Ngũ đài sân bay, cô tới bàn đăng kí, rồi vò đầu bứt tai chờ đến chỗ cần đến. Máy bay vừa hạ xuống, cô lại chạy thẳng đến Ngũ đài sơn. Hổn hà hổn hển bò lên bò lên, rốt cuộc cô cũng sống sót bò lên đến đỉnh núi, bò đến mỏm đá viết ba chữ lớn “Ngũ đài sơn”. Nhưng mà bốn bề trống trải, Trương Hách Nhiên đâu rồi?Thái Hân vội lấy điện thoại ra xem lại bức hình mà Trương Hách Nhiên đăng, sau đó cô mới phát hiện hóa ra từ khi xuống máy bay đến giờ quên không khởi động thoại vừa mở đã chuông đã vội vang lên, là Trương Hách Nhiên!Cuộc gọi kết nối, Thái Hân nói to “Trương Hách Nhiên à, anh đang ở đâu đấy? Anh đừng nấp nữa, mau ra đây! Em tới tìm anh mà!”Mãi một lúc mới vang lên giọng nói của Trương Hách Nhiên “Nếu em có thể chờ anh ba tiếng, anh sẽ ra gặp em!”Thái Hân trả lời vô cùng kiên đinh “Được! Em chờ anh!” Trương Hách Nhiên nhìn thấy tin nhắn Thái Hân gửi cho mình, lòng anh hoảng hốt, chấn động và rung cảm. Thiếu chút nữa anh đã bấm máy ngay, nhưng mà nghĩ lại thời gian mình từng bị cô giày vò như thế, anh lại cắn răng nhịn xuống. Anh quyết định anh phải nhịn Thái Hân, để cô kìm nén đếm thâm tình hơn nữa, khi ấy anh mới nhảy ra ăn hết trái tim cô*.*Từ nguyên gốc là Thái Tâm, nghĩa là rau cải, nhưng cũng có thể hiểu là trái tim của Thái Hân. Nhạc Tư Tư cũng hay gọi Thái Hân là Thái Tâm Nhi, rau cải ngày anh lại ngắm nghía những tin mà cô gửi, Trương Hách Nhiên sung sướng lạ kì. Tình yêu thầm kín bao lâu hình như bây giờ lại được người kia dần dần đáp có điều mấy ngày gần đây, anh cảm giác Thái Hân đã bị mình làm xao động bất an. Thế là anh quyết định ném cho cô một viên thuốc an thần, đăng bức hình lên blog, để cô chạy theo. Ai mà ngờ sau khi đăng hình xong điện thoại anh lại không có tín hiệu. Chờ xuống núi rồi, có tín hiệu lại, anh mới nhìn thấy tin nhắn Thái Hân gửi cho dung cô viết càng khiến anh kinh hồn biến sắc, cô nói cô muốn tới Ngũ đài sơn gặp hôi lạnh đổ xuống. Anh có ở Ngũ đài sơn gì đó đâu, rõ ràng anh đang ở địa điểm du lịch mới xây ở ngoại thành mà… Ngũ Nhất Sơn! Lúc anh lên núi chụp hình còn cảm thấy cách quảng bá này đúng là quá buồn cười, còn làm bia như ở Ngũ đài sơn nữa chứ, giờ anh mới thấy có gì hay mà cười đùa đâu chứ! Anh vẫn ôm hi vọng, bắt đầu gọi điện thoại cho Thái Hân, nhưng di động của cô lại tắt Hách Nhiên tuyệt vọng, xem ra cô bay tới Ngũ đài sơn thật rồi. Trương Hách Nhiên vội vàng thuê xe chạy thẳng đến sân bay, trên đường vẫn không ngừng gọi điện cho Thái Hân như thế. Tắt máy, tắt máy, vẫn tắt máy. Đến lúc đăng kí xong, ơn trời là cuối cùng cũng liên lạc nghe được chị cả ngốc đầu dây hét lên với mình là “Trương Hách Nhiên à, anh ở đâu đấy? Anh đừng nấp nữa, mau ra đây đi! Em tới tìm anh mà!”Tiếng của cô xen lẫn giữa gió núi, khiến anh vừa bực mình lại vừa cảm động. Sao lại có một cô gái qua loa ngốc nghếch thế này đây!Anh nghiến răng nghiến lợi đáp lại cô “Nếu em có thể chờ ba tiếng, anh sẽ ra gặp em”.Anh còn tưởng cô sẽ cứng đầu giãy giụa thêm một lúc, hỏi cho được tại sao, ai ngờ cô lại đồng ý quả quyết như thế “Được, em chờ anh”.Chỉ năm chữ đó, anh lại đánh mất trái tim tắt điện thoại, bước vội lên máy ba tiếng, rốt cuộc Thái Hân cũng đợi được Trương Hách Nhiên xuất hiện trên đỉnh núi. Cô phấn khích vô cùng, lao tới kéo lấy Trương Hách Nhiên rồi nói “Anh độc ác quá đi! Bắt em chờ ba tiếng anh mới chịu ra ngoài! Có ai thầm mến nhiều năm lại nhẫn tâm làm như thế được không?”Trương Hách Nhiên nhìn cô, lấy điện thoại ra đưa, vừa thở dốc vừa cắn răng nghiến lợi hỏi “Chị cả à, em nói xem con mắt nào của em nhìn ra hình này là ở Ngũ Đài Sơn thế hả?”Thái Hân cầm lấy ảnh nhìn nhìn, nhìn này nhìn, nhìn à nhìn, rốt cuộc cũng nhìn ra…. “Em thấy thế mà! Không lẽ đây là ngọn núi Ngũ Nhất Sơn ở ngoại thành đấy à? Em chưa đi bao giờ nhưng trên báo cũng từng thấy tin…”Thái Hân để điện thoại xuống, nhìn Trương Hách Nhiên chần chừ mới hỏi “Vậy anh… anh chạy từ Ngũ Nhất Sơn đến đây à?”Trương Hách Nhiên tức giận nhìn cô “Em đừng nói nhảm nữa! Trả tiền máy bay đây cho anh!”Thái Hân phì cười “Không có tiền!”Anh kéo cô vào lòng, ôm chặt “Thế thì hết cách rồi, em chỉ có thể lấy thân báo đáp mà thôi”.Thái Hân tựa vào lòng anh mỉm cười, đưa hai tay lên ôm quanh hông người mắt lại đến Tết Hân hỏi Trương Hách Nhiên “Năm nay em thuê anh về nhà nhé, báo giá bao nhiêu tiền đây?”Trương Hách Nhiên cười khẽ đáp lại cô “Năm nay anh sẽ đưa lại tiền”.Anh lấy thẻ lương trong túi ra, đặt vào tay Thái Hân, giao nó lại cho cô.
chưa từng yêu em như thế